Một người có thể thay đổi giọng nói, hành vi và cả ký ức mà chính họ cũng không lý giải được. Những biến chuyển ấy không đơn thuần là cảm xúc thất thường, mà là biểu hiện của một hiện tượng tâm lý vô cùng đặc biệt. Câu hỏi người đa nhân cách là gì không chỉ là thắc mắc mang tính y học, mà còn mở ra hành trình khám phá sự phức tạp trong cấu trúc tâm trí con người.

Người đa nhân cách là gì?
Rối loạn đa nhân cách (Dissociative Identity Disorder – DID) là một rối loạn tâm thần nghiêm trọng, trong đó người bệnh có từ hai nhân cách trở lên tồn tại luân phiên trong cùng một cơ thể. Mỗi nhân cách có thể có tên, ký ức, hành vi và cách nhìn nhận khác nhau, và thay nhau kiểm soát người bệnh mà không có sự nhận thức liền mạch giữa các giai đoạn.
DID không phải là sự giả vờ hay diễn xuất, mà là kết quả của những sang chấn tâm lý sâu sắc và kéo dài. Đây là một dạng rối loạn phân ly, thuộc nhóm các rối loạn liên quan đến việc tách rời ý thức, ký ức, bản sắc hoặc cảm xúc. Việc nhận diện đúng bản chất của đa nhân cách là điều cần thiết để người bệnh được tiếp cận chẩn đoán và điều trị chính xác, đồng thời tránh bị gán nhãn sai lệch hoặc kỳ thị từ xã hội.
Nguyên nhân gây ra rối loạn đa nhân cách
Rối loạn đa nhân cách thường bắt nguồn từ những chấn thương tâm lý nghiêm trọng xảy ra trong giai đoạn đầu đời, đặc biệt là thời thơ ấu. Những trải nghiệm như bạo hành thể chất, lạm dụng tình dục, bỏ rơi kéo dài hoặc sống trong môi trường gia đình bạo lực có thể khiến một đứa trẻ không thể xử lý cảm xúc một cách bình thường. Khi đó, tâm trí phát triển cơ chế phân ly – tách biệt ký ức đau thương ra khỏi nhận thức hiện tại như một cách để sinh tồn về mặt tâm lý.
Theo nhiều nghiên cứu, trẻ em là đối tượng dễ hình thành phân ly nhân cách do não bộ chưa hoàn thiện chức năng điều tiết và tổng hợp trải nghiệm. Khi không có sự hỗ trợ từ người lớn hoặc môi trường an toàn, các trải nghiệm tiêu cực lặp đi lặp lại sẽ khắc sâu thành những phần “bản ngã” độc lập trong tâm trí. Về lâu dài, các phần bản ngã này phát triển thành những nhân cách riêng biệt, không còn kiểm soát được bởi ý thức trung tâm.
Ngoài ra, yếu tố di truyền và môi trường xã hội cũng đóng vai trò phụ trợ. Người sống trong môi trường có tiền sử rối loạn tâm thần, hoặc bị tách biệt xã hội kéo dài, dễ bị tổn thương tinh thần và có nguy cơ cao phát triển DID nếu gặp sang chấn.
Biểu hiện và cách nhận biết rối loạn đa nhân cách
Rối loạn đa nhân cách thường biểu hiện thông qua sự luân phiên bất thường giữa các nhân cách trong cùng một người. Những thay đổi này không chỉ thể hiện ở hành vi, mà còn cả giọng nói, thói quen, phong cách giao tiếp, và cả trí nhớ. Người bệnh có thể chuyển đổi giữa các nhân cách mà không nhớ gì về hành động của bản thân ở thời điểm trước đó, dẫn đến các khoảng trống trí nhớ – đây là dấu hiệu đặc trưng dễ nhận biết nhất.
Một số nhân cách có thể mang giới tính, tuổi tác, thậm chí xu hướng tính dục khác nhau. Có những lúc người bệnh trở nên năng động, mạnh mẽ, bốc đồng; nhưng chỉ trong thời gian ngắn, họ lại trở về trạng thái thu mình, rụt rè và lo sợ. Những thay đổi này không theo chu kỳ rõ ràng và thường không giải thích được bằng cảm xúc thông thường hay rối loạn lưỡng cực.
Người mắc DID cũng có thể gặp các triệu chứng đi kèm như trầm cảm, lo âu, rối loạn giấc ngủ, hoặc rối loạn ăn uống. Họ thường có cảm giác bị tách rời khỏi chính bản thân mình (hiện tượng mất cảm giác bản ngã – depersonalization) hoặc thế giới xung quanh trở nên xa lạ (hiện tượng mất thực – derealization).
Cần lưu ý rằng, DID khác biệt rõ ràng với hành vi “giả vờ” hay đa dạng cảm xúc ở người bình thường. Việc nhận diện đúng các biểu hiện trên đóng vai trò quan trọng trong việc sớm đưa người bệnh đến với chẩn đoán chuyên môn và điều trị kịp thời, tránh hệ quả tiêu cực về lâu dài.
Rối loạn đa nhân cách có nguy hiểm không?
Rối loạn đa nhân cách là một tình trạng tâm thần nghiêm trọng, tiềm ẩn nhiều nguy cơ ảnh hưởng sâu sắc đến chất lượng sống của người bệnh và những người xung quanh. Mặc dù không phải mọi trường hợp đều dẫn đến hành vi nguy hiểm, nhưng DID có thể gây rối loạn hành vi, tăng khả năng tự làm hại bản thân, thậm chí có xu hướng tự sát nếu không được phát hiện và hỗ trợ kịp thời.
Sự hiện diện của nhiều nhân cách khiến người bệnh thường xuyên rơi vào trạng thái mất kiểm soát. Một nhân cách có thể hành động bốc đồng, gây hấn hoặc tiêu cực mà nhân cách chính không hề hay biết. Điều này làm gia tăng rủi ro trong các mối quan hệ, công việc và hoạt động thường ngày. Nhiều người bệnh bị sa sút chức năng xã hội, không thể duy trì công việc ổn định, học hành gián đoạn và dễ bị cô lập.
Bên cạnh đó, các rối loạn đi kèm như lo âu, trầm cảm, nghiện chất, rối loạn ăn uống… cũng khiến tình trạng sức khỏe tâm thần ngày càng trầm trọng. Nếu không được điều trị đúng cách, người bệnh có thể sống trong trạng thái hoang mang, mất phương hướng trong thời gian dài, dẫn đến suy giảm thể chất, mất kết nối xã hội và dần mất khả năng tự chủ.
Tuy nhiên, điều quan trọng cần nhấn mạnh là: DID có thể được kiểm soát và cải thiện nhờ can thiệp tâm lý chuyên sâu, môi trường sống hỗ trợ và sự kiên trì điều trị. Việc nhận diện sớm mức độ nguy hiểm của rối loạn này là bước đầu tiên giúp người bệnh có cơ hội hồi phục và tái hòa nhập cuộc sống một cách tích cực hơn.
Phân biệt rối loạn đa nhân cách với các rối loạn tâm thần khác
Rối loạn đa nhân cách (DID) thường bị nhầm lẫn với nhiều rối loạn tâm thần khác, dẫn đến hiểu lầm trong xã hội và cả sai sót trong chẩn đoán ban đầu. Việc phân biệt đúng là yếu tố quan trọng để xác định phương pháp điều trị phù hợp.
Khác với rối loạn lưỡng cực, nơi người bệnh luân phiên giữa hai trạng thái cảm xúc cực đoan – hưng cảm và trầm cảm – theo chu kỳ kéo dài hàng tuần hoặc hàng tháng, DID không liên quan đến biến đổi cảm xúc theo chu kỳ, mà là sự hoán đổi giữa các nhân cách độc lập, thường diễn ra đột ngột và không dự đoán được.
Tâm thần phân liệt cũng dễ bị nhầm với DID do sự xuất hiện của hoang tưởng và ảo giác. Tuy nhiên, người mắc DID thường không mất kết nối hoàn toàn với thực tại như ở tâm thần phân liệt, mà có sự phân mảnh bản sắc – họ có thể chuyển đổi nhân cách nhưng vẫn có lúc nhận thức rõ ràng về thế giới xung quanh.
Rối loạn nhân cách ranh giới (Borderline Personality Disorder – BPD) cũng có điểm tương đồng với DID ở khía cạnh bất ổn về cảm xúc và bản sắc cá nhân. Tuy nhiên, BPD không có sự tồn tại của nhiều nhân cách biệt lập, mà là sự dao động mạnh trong cảm xúc, hành vi và các mối quan hệ, nhưng vẫn nằm trong một nhân cách duy nhất.
Việc chẩn đoán phân biệt đòi hỏi đánh giá chuyên môn cao, thường kết hợp giữa phỏng vấn lâm sàng, bảng câu hỏi tiêu chuẩn và theo dõi hành vi lâu dài. Xác định đúng bản chất rối loạn không chỉ giúp cá nhân được điều trị đúng hướng, mà còn góp phần xóa bỏ kỳ thị và nâng cao nhận thức cộng đồng về sức khỏe tâm thần.
Hướng tiếp cận điều trị và hỗ trợ người rối loạn đa nhân cách
Điều trị rối loạn đa nhân cách (DID) là một hành trình dài hơi, đòi hỏi sự kết hợp chặt chẽ giữa chuyên môn tâm lý – y học và sự hỗ trợ kiên nhẫn từ môi trường xung quanh. Hiện nay, phương pháp điều trị chính là trị liệu tâm lý chuyên sâu (psychotherapy), đặc biệt là liệu pháp nhận thức hành vi (CBT) và liệu pháp tích hợp nhân cách (integrative therapy). Mục tiêu không phải là “loại bỏ” các nhân cách, mà là giúp chúng dần hội nhập thành một bản thể thống nhất, ổn định và nhận thức được.
Liệu pháp thường tập trung vào việc xử lý sang chấn thời thơ ấu – yếu tố nền tảng dẫn đến DID – đồng thời giúp người bệnh học cách điều tiết cảm xúc, xây dựng nhận thức tích cực về bản thân và cải thiện khả năng kiểm soát hành vi. Trong một số trường hợp, bác sĩ có thể kê thêm thuốc hỗ trợ để điều trị triệu chứng đi kèm như trầm cảm, lo âu hoặc rối loạn giấc ngủ, nhưng thuốc không phải là phương pháp điều trị chính cho DID.
Vai trò của gia đình và người thân cũng rất quan trọng. Việc tạo ra một môi trường sống an toàn, không kỳ thị, không gây áp lực hoặc gợi lại tổn thương có thể góp phần đẩy nhanh tiến trình phục hồi. Đồng thời, người thân cần được trang bị kiến thức đúng về bệnh lý để hiểu rằng những hành vi của người bệnh không phải là sự giả tạo hay thiếu ý chí.
Quan trọng nhất, điều trị DID cần thời gian và sự kiên trì. Mỗi tiến bộ nhỏ đều có ý nghĩa lớn trong hành trình trở về với bản sắc thống nhất của người bệnh. Hỗ trợ đúng cách không chỉ giúp cải thiện chất lượng sống của họ, mà còn góp phần giảm định kiến xã hội đối với rối loạn tâm thần phức tạp này.
Việc hiểu rõ người đa nhân cách là gì đóng vai trò quan trọng trong việc thay đổi góc nhìn về sức khỏe tâm thần và rối loạn phân ly. Thay vì e ngại hay phán xét, mỗi cá nhân trong xã hội cần trang bị kiến thức để cảm thông và hỗ trợ đúng cách. Khi được chẩn đoán kịp thời, điều trị phù hợp và sống trong môi trường tích cực, người mắc DID hoàn toàn có thể từng bước phục hồi và tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống.
Trí Nhân